Một nghệ sĩ đích thực trên sân cỏ, một huyền thoại trong lòng các Juventini, một nhân cách mẫu mực mang dáng vẻ điển trai hào hoa đậm chất Ý. Chúng ta đang nói về anh – Alessandro Del Piero.
Alessandro Del Piero, huyền thoại bất tử của Juventus.
Ngày 9/11/1974 có một cậu bé ra đời, do ko kịp đến phòng sinh, cậu bé ấy đã được mẹ sinh ra ở bãi đỗ xe. “Nó đẹp trai và có nụ cười rất hiền. Ngay từ khi sinh ra tôi đã thấy trong mắt nó ánh lên một ngọn lửa của sự đam mê và lòng quyết tâm…” Người mẹ đã vô cùng tự hào khi nói về cậu con trai yêu quý ấy. 19 tuổi, cậu bé khi xưa đã gia nhập một trong những câu lạc bộ lớn nhất ở đất nước hình chiếc ủng và bắt đầu hành trình trở thành huyền thoại của mình tại Juve, anh chính là Alessandro Del Piero, chàng nghệ sĩ thiên tài nhưng thường xuyên lạc lối trong màu áo thiên thanh.
Đối với các Juventini, chiếc áo số 10 danh giá luôn gắn liền với những huyền thoại trong lịch sử câu lạc bộ và Del Piero xứng đáng là một trong những người xứng đáng được ngợi ca như thế. Với 19 năm khoác áo “Bà đầm già” thành Turin trong đó có 11 năm đeo băng đội trưởng, trải qua kq bong da 705 trận đấu ghi 290 bàn thắng và giành được 16 chiếc cúp các loại, anh đã chinh phục trái tim của hàng triệu Juventini trên hoàn cầu.
Những con số khổng lồ của một di sản vĩ đại mà anh đã làm nên tại Juventus. Anh là tất cả của các Juventini từ tình yêu đến biểu tượng. Nói về anh là nói về một chàng nghệ sĩ sân cỏ. Một hình ảnh ta hay gặp, anh nhận bóng từ đồng đội, dùng kỹ thuật cá nhân rê bóng qua một hoặc hai hậu vệ đối phương, hoặc là đảo bóng.
Đến đúng khoảnh khắc cần thiết, anh tung ra cú cứa lòng kinh khủng vào đúng góc chữ A (còn khán giả miệng chữ O). Juventus trong thời kỳ của Del Piero họ thường đá 2 tiền đạo. Và Del Piero được xếp đá bên trái. Anh có thể lùi hơi sâu một chút so với Trezeguel hay Inzaghi. Nhưng anh đều được huấn luyện viên xếp cho vị trí ở bên trái đội hình. Lý do sâu xa là vì Del Piero thuận chân phải.
Nếu bạn thuận chân phải, bạn rất dễ tung ra cú sút hướng về phía khung thành nếu bạn tấn công từ bên trái vòng cấm, vì lúc ấy diện tích sút và độ mở của khung thành sẽ rộng hơn với guồng chân của bạn. Với cái chân phải rất ngoan ấy, Alex sút xa góc cao, sút sệt, cứa lòng đều tuyệt đẹp. Và đặc biệt có thể coi Del Piero là một ông vua sút phạt tại Serie A.
Anh sút không căng, nhưng xoáy và rót xuống cực chuẩn, đa phần các cú sút của anh thường tạo nên một đường cong cầu vồng. Del Piero còn có biệt tài đá penalty. Trong sự nghiệp của mình, hiếm khi nào Alex đá hỏng penalty. Và đương nhiên trên một khuôn mặt ấy, luôn hiển hiện một nụ cười đẹp như biển Địa Trung Hải chứ không “hổ báo” như Balotelli.
>>> Xem kết quả bong da anh tại đây.
Thời kỳ đỉnh cao, anh là biểu tượng cho sức mạnh của Juve. Điều ấy lý giải vì sao, sau vụ bê bối Calciopoli, nhiều danh thủ đã rời bỏ “con tàu đắm” Juve, chỉ có anh với tình yêu bất diệt giành cho “Bà đầm già” cùng những chiến binh tận tuỵ như: Gigi Buffon, David Trezeguet, Mauro Camoranesi và Pavel Nedved đã quyết định ở lại chiến đấu cùng đội bóng. Có thể nói, Del Piero đã có một sự nghiệp đầy viên mãn trong màu áo Juve.
Thế nhưng, anh lại thường xuyên lạc lối trong sắc áo thiên thanh. Kế thừa chiếc áo số 10 của huyền thoại Roberto Baggio trong sắc áo Azzurri nhưng chưa bao giờ Alex chứng tỏ mình xứng đáng với chiếc áo danh giá ấy dẫu tài năng của anh là không thể bàn cãi. Có lẽ đó là định mệnh nghiệt ngã nhất trong sự nghiệp của anh cho dù anh cũng đã cùng Azzurri đăng quang World cup 2006.
Thất vọng nhất vẫn là hình ảnh nhạt nhòa mà Del Piero thể hiện tại EURO 2000. Khi ấy, đã có một cuộc chiến trong nội bộ Italia về chiếc áo số 10. Alex đã chiến thắng (Totti phải mặc áo số 20), vì với sự ưu ái của Dino Zoff, anh là người gần như không thể đụng đến.
Mặc dù tham dự đầy đủ các trận đấu cùng Italia tại EURO 2000 nhưng dấu ấn của Alex cực kỳ nhạt nhoà với vỏn vẹn 1 bàn thắng ghi được (bàn ấn định tỷ số 2-1), trong trận đấu mang tính thủ tục với Thụy Điển (Italia đã chắc chắn ngôi đầu, và Thụy Điển đã bị loại). Bước vào chung kết với người Pháp ở Rotterdam, Alex là nỗi thất vọng lớn nhất của Azzurri, là nguyên nhân để các tifosi trút giận khi đội nhà thua ngược vì luật bàn thắng vàng.
Del Piero bị la ó, vì anh đã bỏ lỡ cơ hội không thể tốt hơn để giúp Italia nâng tỷ số lên 2-0 trong hiệp đấu thứ nhất. Người ta đã nói rằng, nếu Alex thành công với pha dứt điểm mà khung thành đã gần như mở toang, thay vì đá vào chân Barthez, Italia đã đăng quang. Khoảng cách livescore 2 bàn đồng nghĩa người Pháp không có cơ hội để lội ngược dòng. Những trái tim Azzurri vỡ vụn. Các cổ động viên Italia xé áo Alex ngay trên khán đài. Italia thất bại với một bên mắt vẫn chảy máu của Toldo, những giọt mồ hôi của cặp trung vệ huyền thoại Nesta, Cannavaro cùng sự dang dở mãi mãi của Paolo Maldini.
Sau giải đấu ấy, Del Piero phải nhường chiếc áo số 10 danh giá cho Totti. Anh đã có một cái kết đẹp trong sắc áo thiên thanh nhờ “nhát dao” kết liễu người Đức trong trận bán kết World cup 2006 và cú sút penalty thành công trong trận chung kết để trả sòng phẳng món nợ đã vay trước người Pháp tại EURO 2000, Italia vô địch sau cuộc trường chinh 24 năm đau khổ nhưng chưa bao giờ anh là linh hồn tỏa sáng nhất.
Thời gian là phép màu chữa những vết thương, những cơn giận dữ của các tifosi lên Alex năm nào ở Euro 2000 cũng trôi đi như gió thổi. Alessandro Del Piero có thể không phải là chính mình trong sắc áo thiên thanh nhưng trong dòng chảy của Calcio, anh là một trong những cái tên vĩ đại nhất, một huyền thoại trong chiếc áo số 10 của Juve, một người hùng trong mắt các Juventini.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét