Ai cũng chê Mai có chồng xấu. Nhưng cô thì tam su cho rằng “tốt gỗ hơn tốt nước sơn”, đẹp mã mà rỗng ruột thì cũng vô ích!
Mai là một người phụ nữ đẹp thành công trong công việc và cuộc sống. Cô là trưởng phòng marketing của một công ty nước ngoài, lương hàng tháng cả mấy ngàn đô. Chồng cô cũng làm cho công ty nước ngoài. Hai vợ chồng cô có thể nói là có mức thu nhập cao, cuộc sống dư giả nên dù đã sinh một con, tuổi đã ngoài 30 nhưng nhìn Mai vẫn rất trẻ đẹp. Mai hài lòng với cuộc sống hiện tại, khi công việc thì thuận lợi còn chồng thì vô cùng thương yêu cô.
Nhưng nhiều người lại không nghĩ như vậy. Họ cho rằng Mai là bông hoa nhài cắm bãi… trâu. Họ cho rằng cô đang không hạnh phúc, cô đang bị mù mắt và họ tự cho mình cái trách nhiệm cao cả là giải thoát Mai khỏi bãi đầm lầy này. Chỉ vì đơn giản, Mai đẹp, nhưng chồng cô xấu!
Gái một con trông mòn con mắt, lại còn là gái một con vừa đẹp vừa giỏi như Mai, người theo đuổi bất chấp cô đã có chồng không hề ít. Họ, nhẹ thì chọc ghẹo vài câu, quá hơn thì tán cô kiểu công tử phong lưu tặng hoa, gửi tin nhắn quan tâm, nhưng những ánh đèn xanh đó khi gặp thẻ đỏ từ cô đều biết đường mà dừng lại, chứ không ai dai dẳng như Nam.
Nam là đối tác của công ty cô, vài lần qua lại gặp gỡ bàn công việc, một vài bữa ăn cơm trưa xã giao khi làm việc, khiến Nam mê mẩn Mai, người phụ nữ giỏi trong công việc, giỏi giao tiếp và quan trọng là… rất đẹp. Biết Mai đã có chồng, ban đầu Nam cũng giữ ý tứ, khách sáo với cô nhưng sau một lần bắt gặp Phong – chồng Mai đến rước cô tan làm, Nam lại quyết tâm cướp cô về bằng được. Nam cho rằng, so với một người chồng xấu như Phong, thì anh – người đàn ông đẹp trai hào hoa, xứng đáng sánh đôi bên cô hơn chồng cô rất nhiều.
Thời gian sau đó, Nam liên tục tấn công Mai. Khi thì tặng hoa, tặng thiệp, tặng quà không lý do, mà toàn là gửi thẳng đến công ty cô để mọi người đều biết anh đang theo đuổi cô công khai. Mục đích là để đồng nghiệp của Mai sẽ mách lại chồng cô, hai người xảy ra mâu thuẫn thì càng dễ cho anh chen chân vào. Anh nhắn tin cho cô liên tục, bày tỏ sự quan tâm, ngưỡng mộ dành cho cô. Nam còn lợi dụng việc hợp tác giữa hai công ty, lấy cớ công việc mà hẹn cô ra ngoài gặp mặt liên tục rồi tiện đà rủ cô đi ăn.
Bất chấp mọi đòn tấn công của Nam, Mai vẫn không suy chuyển. Quà anh tặng, cô đều từ chối không nhận. Tin nhắn của Nam, nếu về công việc thì cô trả lời, còn những lời ông bướm khác, cô lờ đi và xóa sạch. Nam kiếm cớ hẹn gặp ngoài giờ làm, Mai đều nhờ chồng chở tới chỗ hẹn, sau đó gọi chồng đến đón khi xong việc, chứ không nhận lời mời đi ăn của Nam. Cô luôn thể hiện cho Nam thấy vợ chồng mình hiện đang hạnh phúc ra sao, chồng cô quan tâm, chăm sóc cô thế nào để anh bỏ cuộc, vì Nam hiện là đối tác lớn của công ty, cô không thể phũ phàng thẳng mặt làm phật lòng. Nhưng Mai càng từ chối, thì sự quyết tâm chinh phục cô bằng được của Nam càng cao hơn. Anh không cam tâm thua một người đàn ông mà anh cho là thua xa mình về mọi mặt!
Vào ngày có buổi tiệc liên hoan mừng sự thành công của dự án hợp tác giữa hai công ty, Nam quyết tâm xuất ra chiêu độc, khiến chồng Mai bẽ mặt, làm cô nhận ra sự xấu hổ khi có một người chồng xấu. Nam đề nghị với giám đốc công ty cô, để mọi người có một buổi tiệc liên hoan vui vẻ, ấm áp bù cho 6 tháng làm việc vất vả cho dự án, bảo mọi người hãy dẫn vợ chồng hoặc người yêu theo để cùng chung vui.
Hôm đó, Nam ăn mặc trau chuốt cho thật đẹp trai, quần áo bảnh bao, nước hoa đắt tiền thơm mát. Anh chuẩn bị cho mình một sự xuất hiện hào hoa nhất có thể, để càng làm nổi bật cái sự hơn kém về vẻ ngoài giữa anh và chồng Mai. Khi anh đến nhà hàng, mọi người đã tụ tập khá đông đủ, Mai hôm nay có trang điểm hơn mọi ngày một chút, nhìn cô càng thêm quyến rũ. Bên cạnh cô là Phong, ăn vận quần tây áo sơ mi đơn giản, nhìn anh gọn gàng nhưng nhạt nhòa, hoàn toàn lu mờ bên người vợ xinh đẹp của mình. Nam bước vào, mọi người reo hò lên thích thú, ai cũng choáng ngợp bởi vẻ đẹp trai hơn hẳn ngày thường của anh, các cô nhân viên nữ trong công ty không ngừng liếc mắt nhìn. Nam hả hê vô cùng.
Bắt đầu buổi tiệc, Nam đề nghị mọi người giới thiệu bạn đi chung. Đến lượt Mai, cô chưa kịp lên tiếng anh đã cướp lời:
– Mai, chồng em đâu mà dẫn ông chú hàng xóm theo thế này? Em kì ghê, chồng có bận thì cũng đừng có vơ bừa người nào đó rồi dẫn tới chứ.
Lời nói của Nam khiến hai vợ chồng Phong và Mai sượng trân, nhưng cô nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, nở một nụ cười nhạt đáp trả.
– Anh đùa vui quá, đây là chồng em chứ đâu. Giới thiệu với mọi người, đây là anh Phong – người đàn ông đã “thuần hóa” được em, anh đang làm giám đốc IT của một công ty nước ngoài.
Dừng một chút, cô lại nói tiếp:
– Mà em thấy anh Nam nên đi kiểm tra mắt đi nhé, chồng em chở em đi bàn công việc với anh hoài mà sao còn nhầm thế.
Thấy Mai bắt bẻ mình, Nam chẳng những không thôi mà còn nói quá đáng hơn:
– Mấy lúc đó anh ở trong quán nhìn ra có biết em đi với chồng đâu. Anh cứ ngỡ em đi xe ôm tới không chứ. Cho anh xin lỗi, tại anh cứ nghĩ người đẹp như em thì chồng cũng phải “đẹp” lắm.
Nam vừa dứt lời thì một người trong bàn cũng lên tiếng.
– Đúng rồi đó, nay gặp chồng Mai, tui cũng bất ngờ quá trời luôn. Cứ tưởng chồng Mai phải đẹp trai phong độ cỡ anh Nam không à.
Rồi mọi người ùa lên bàn luận, không ngừng thì thầm so sánh giữa hai người. Nam ngồi đó cười nhếch mép, mục đích ban đầu của anh đã đạt được, Mai sẽ thấy chồng cô không xứng với vô như thế nào, và đi với người như anh, cô sẽ nở mày nở mặt ra sao.
Phong ngồi đó, cảm thấy những cặp mắt thiếu thiện ý nhìn mình săm soi bàn luận, khiến anh cả người cứng ngắc không nói được câu nào. Mai biết chồng mình đang khó chịu, cô cũng không vui vẻ gì với những lời nói đó của Nam và tiếng bàn luận của mọi người. Hai người cứ ngượng ngập trong tiếng cười nói của mọi người, nhưng mọi việc không chỉ dừng lại ở đó. Giữa buổi ăn, đề tài tình yêu của mọi người được đem ra bàn tán, Nam lại chĩa mũi dùi về phía Phong.
– Anh Phong cũng chia sẻ với mọi người chuyện tình của hai người đi. Sao mà hai người quen và cưới nhau vậy? Chắc không phải là vô tình gặp sự cố rồi bác sĩ bảo cưới chứ.
Nam đùa cợt nhả, nhưng lại khơi gợi sự tò mò của mọi người. Hồi vô công ty Mai đã đám cưới rồi, lại còn có một con trai 6 tuổi, ai cũng nghĩ người trẻ đẹp như Mai mà chịu kết hôn, sinh con sớm như vậy thì chắc anh chồng phải tuyệt vời lắm. Nay gặp rồi thì hóa ra chồng Mai bình thường nếu không muốn nói là xấu, vậy thì chắc phải có uẩn khúc gì ở trong. Lẽ nào là như lời Nam ẩn ý, Phong gài cô có thai rồi ép cưới?
Đến lúc này thì Mai không thể cười cho qua được nữa, Phong chưa kịp trả lời Mai đã lên tiếng.
– Hai tụi em đúng là ép cưới đấy ạ!
Lời Mai vừa nói ra, mọi người ai nấy đều sửng sốt. Mai tiếp tục:
– Là em ép ảnh cưới em đó. Chồng tốt như anh Phong, em phải gả liền tay chứ không cô nào nẫng mất thì em lỗ thì sao.
– Em cứ đùa. Nhìn hai người thì anh ấy phải sợ mất em chứ sao lại là em giữ chặt chồng cho được.
– Em chi pu nói thiệt mà. Vừa ra trường là em giục anh đem trầu cau về ra mắt gia đình em liền. Hai đứa cưới nhau rồi mới xây dựng sự nghiệp. Anh làm công ty nước ngoài, gái đẹp nhiều nên công việc ổn định được hai năm, thu nhập có dư là em nghỉ việc sinh ngay một thằng cu để trói chân anh thêm chặt. Mọi người không biết chứ anh bình thường chu đáo, ga lăng lắm. Ở nhà thì lúc nào cũng giúp vợ trông con, lắm khi còn vô bếp táy máy tập nấu ăn cho hai mẹ con một bữa. Việc nhà anh lúc nào cũng chia sẻ với em, em nấu ăn là anh rửa chén. Ai nhìn vô cũng ghen tị em có chồng tốt như anh đó chớ. Người nhìn cù lần vậy mà kết cấu não tốt hơn khối người chảy chuốt bề ngoài. Em đi chơi với công ty anh, mấy chị mấy em đồng nghiệp cứ luôn miệng anh Phong, anh Phong. Họ cứ luôn miệng nói em tốt số, có chồng ít chịu đi xã giao sau giờ làm, cứ chăm chăm về nhà với vợ con làm mấy chị em ghét phát hờn lên được. Nên em cứ phải giữ cho chặt, không cho ăn bận chải chuốt gì cả, nếu không cô nào đến đòi giành thì em biết làm sao.
Khi Mai nói, trên mặt cô luôn ngập tràn hạnh phúc và tự hào, có khi lại quay sang chồng nhìn anh âu yếm. Mọi người nghe cô kể thì chuyển từ đánh giá Phong rất thấp lại quay sang nhìn anh son tung bằng con mắt khác. Các cô trong bàn giờ lại nhìn bằng Mai bằng ánh mắt ghen tị, có cô còn quay sang bảo nhỏ chồng học hỏi Phong. Mai cứ khen chồng không dứt rồi bất ngờ kết:
– Nên ai nói gì thì nói, ai chọn sao thì chọn. Em thì chỉ thích người “tốt gỗ hơn tốt nước sơn” này thôi.
Nói rồi Mai kéo Phong đứng lên, xin phép mọi người ra về trước để hai vợ chồng còn đi hẹn hò riêng. Mọi người nhìn theo vợ chồng Mai thầm ngưỡng mộ. Còn Nam thì thất vọng vô cùng khi nghe cô nói về cuộc sống hôn nhân hạnh phúc, và những lời nhắn gửi ẩn ý của cô dành cho anh, anh chàng “đẹp mã” bên ngoài.
Trên xe Phong chở Mai về, cô vòng tay ôm anh thật chặt. Anh nhỏ giọng:
– Anh đã nói em nên đi một mình rồi mà, dẫn anh theo rồi em lại sượng, mất vui phải về sớm như này.
– Ai nói với anh là em không vui? Đi mà không có anh em mới không vui đó, chồng ngốc này!
Phong cười khẽ nắm lấy tay cô. Mai dựa vào lưng chồng mà thấy lòng mình ấm áp. Có nhiều người đàn ông trên thế gian muốn nắm lấy tay cô, nhưng để có thể nắm lấy tay cô trọn đời thì đó lại là một chuyện khác. Phong không chỉ nắm lấy tay cô bước đi, mà còn vô cùng nâng niu và cẩn thận chăm sóc. Người đàn ông như vậy, cô nhất định phải quý trọng và yêu thương.
Màn đối đáp thông minh của vợ đẹp khi bị dè bĩu lấy chồng xấu khiến nhiều người phải.
Nhưng nhiều người lại không nghĩ như vậy. Họ cho rằng Mai là bông hoa nhài cắm bãi… trâu. Họ cho rằng cô đang không hạnh phúc, cô đang bị mù mắt và họ tự cho mình cái trách nhiệm cao cả là giải thoát Mai khỏi bãi đầm lầy này. Chỉ vì đơn giản, Mai đẹp, nhưng chồng cô xấu!
Gái một con trông mòn con mắt, lại còn là gái một con vừa đẹp vừa giỏi như Mai, người theo đuổi bất chấp cô đã có chồng không hề ít. Họ, nhẹ thì chọc ghẹo vài câu, quá hơn thì tán cô kiểu công tử phong lưu tặng hoa, gửi tin nhắn quan tâm, nhưng những ánh đèn xanh đó khi gặp thẻ đỏ từ cô đều biết đường mà dừng lại, chứ không ai dai dẳng như Nam.
Nam là đối tác của công ty cô, vài lần qua lại gặp gỡ bàn công việc, một vài bữa ăn cơm trưa xã giao khi làm việc, khiến Nam mê mẩn Mai, người phụ nữ giỏi trong công việc, giỏi giao tiếp và quan trọng là… rất đẹp. Biết Mai đã có chồng, ban đầu Nam cũng giữ ý tứ, khách sáo với cô nhưng sau một lần bắt gặp Phong – chồng Mai đến rước cô tan làm, Nam lại quyết tâm cướp cô về bằng được. Nam cho rằng, so với một người chồng xấu như Phong, thì anh – người đàn ông đẹp trai hào hoa, xứng đáng sánh đôi bên cô hơn chồng cô rất nhiều.
Bất chấp mọi đòn tấn công của Nam, Mai vẫn không suy chuyển. Quà anh tặng, cô đều từ chối không nhận. Tin nhắn của Nam, nếu về công việc thì cô trả lời, còn những lời ông bướm khác, cô lờ đi và xóa sạch. Nam kiếm cớ hẹn gặp ngoài giờ làm, Mai đều nhờ chồng chở tới chỗ hẹn, sau đó gọi chồng đến đón khi xong việc, chứ không nhận lời mời đi ăn của Nam. Cô luôn thể hiện cho Nam thấy vợ chồng mình hiện đang hạnh phúc ra sao, chồng cô quan tâm, chăm sóc cô thế nào để anh bỏ cuộc, vì Nam hiện là đối tác lớn của công ty, cô không thể phũ phàng thẳng mặt làm phật lòng. Nhưng Mai càng từ chối, thì sự quyết tâm chinh phục cô bằng được của Nam càng cao hơn. Anh không cam tâm thua một người đàn ông mà anh cho là thua xa mình về mọi mặt!
Vào ngày có buổi tiệc liên hoan mừng sự thành công của dự án hợp tác giữa hai công ty, Nam quyết tâm xuất ra chiêu độc, khiến chồng Mai bẽ mặt, làm cô nhận ra sự xấu hổ khi có một người chồng xấu. Nam đề nghị với giám đốc công ty cô, để mọi người có một buổi tiệc liên hoan vui vẻ, ấm áp bù cho 6 tháng làm việc vất vả cho dự án, bảo mọi người hãy dẫn vợ chồng hoặc người yêu theo để cùng chung vui.
Hôm đó, Nam ăn mặc trau chuốt cho thật đẹp trai, quần áo bảnh bao, nước hoa đắt tiền thơm mát. Anh chuẩn bị cho mình một sự xuất hiện hào hoa nhất có thể, để càng làm nổi bật cái sự hơn kém về vẻ ngoài giữa anh và chồng Mai. Khi anh đến nhà hàng, mọi người đã tụ tập khá đông đủ, Mai hôm nay có trang điểm hơn mọi ngày một chút, nhìn cô càng thêm quyến rũ. Bên cạnh cô là Phong, ăn vận quần tây áo sơ mi đơn giản, nhìn anh gọn gàng nhưng nhạt nhòa, hoàn toàn lu mờ bên người vợ xinh đẹp của mình. Nam bước vào, mọi người reo hò lên thích thú, ai cũng choáng ngợp bởi vẻ đẹp trai hơn hẳn ngày thường của anh, các cô nhân viên nữ trong công ty không ngừng liếc mắt nhìn. Nam hả hê vô cùng.
Bắt đầu buổi tiệc, Nam đề nghị mọi người giới thiệu bạn đi chung. Đến lượt Mai, cô chưa kịp lên tiếng anh đã cướp lời:
– Mai, chồng em đâu mà dẫn ông chú hàng xóm theo thế này? Em kì ghê, chồng có bận thì cũng đừng có vơ bừa người nào đó rồi dẫn tới chứ.
Lời nói của Nam khiến hai vợ chồng Phong và Mai sượng trân, nhưng cô nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, nở một nụ cười nhạt đáp trả.
– Anh đùa vui quá, đây là chồng em chứ đâu. Giới thiệu với mọi người, đây là anh Phong – người đàn ông đã “thuần hóa” được em, anh đang làm giám đốc IT của một công ty nước ngoài.
Dừng một chút, cô lại nói tiếp:
– Mà em thấy anh Nam nên đi kiểm tra mắt đi nhé, chồng em chở em đi bàn công việc với anh hoài mà sao còn nhầm thế.
Thấy Mai bắt bẻ mình, Nam chẳng những không thôi mà còn nói quá đáng hơn:
– Mấy lúc đó anh ở trong quán nhìn ra có biết em đi với chồng đâu. Anh cứ ngỡ em đi xe ôm tới không chứ. Cho anh xin lỗi, tại anh cứ nghĩ người đẹp như em thì chồng cũng phải “đẹp” lắm.
Nam vừa dứt lời thì một người trong bàn cũng lên tiếng.
– Đúng rồi đó, nay gặp chồng Mai, tui cũng bất ngờ quá trời luôn. Cứ tưởng chồng Mai phải đẹp trai phong độ cỡ anh Nam không à.
Rồi mọi người ùa lên bàn luận, không ngừng thì thầm so sánh giữa hai người. Nam ngồi đó cười nhếch mép, mục đích ban đầu của anh đã đạt được, Mai sẽ thấy chồng cô không xứng với vô như thế nào, và đi với người như anh, cô sẽ nở mày nở mặt ra sao.
Phong ngồi đó, cảm thấy những cặp mắt thiếu thiện ý nhìn mình săm soi bàn luận, khiến anh cả người cứng ngắc không nói được câu nào. Mai biết chồng mình đang khó chịu, cô cũng không vui vẻ gì với những lời nói đó của Nam và tiếng bàn luận của mọi người. Hai người cứ ngượng ngập trong tiếng cười nói của mọi người, nhưng mọi việc không chỉ dừng lại ở đó. Giữa buổi ăn, đề tài tình yêu của mọi người được đem ra bàn tán, Nam lại chĩa mũi dùi về phía Phong.
– Anh Phong cũng chia sẻ với mọi người chuyện tình của hai người đi. Sao mà hai người quen và cưới nhau vậy? Chắc không phải là vô tình gặp sự cố rồi bác sĩ bảo cưới chứ.
Nam đùa cợt nhả, nhưng lại khơi gợi sự tò mò của mọi người. Hồi vô công ty Mai đã đám cưới rồi, lại còn có một con trai 6 tuổi, ai cũng nghĩ người trẻ đẹp như Mai mà chịu kết hôn, sinh con sớm như vậy thì chắc anh chồng phải tuyệt vời lắm. Nay gặp rồi thì hóa ra chồng Mai bình thường nếu không muốn nói là xấu, vậy thì chắc phải có uẩn khúc gì ở trong. Lẽ nào là như lời Nam ẩn ý, Phong gài cô có thai rồi ép cưới?
Đến lúc này thì Mai không thể cười cho qua được nữa, Phong chưa kịp trả lời Mai đã lên tiếng.
– Hai tụi em đúng là ép cưới đấy ạ!
Lời Mai vừa nói ra, mọi người ai nấy đều sửng sốt. Mai tiếp tục:
– Là em ép ảnh cưới em đó. Chồng tốt như anh Phong, em phải gả liền tay chứ không cô nào nẫng mất thì em lỗ thì sao.
– Em cứ đùa. Nhìn hai người thì anh ấy phải sợ mất em chứ sao lại là em giữ chặt chồng cho được.
– Em chi pu nói thiệt mà. Vừa ra trường là em giục anh đem trầu cau về ra mắt gia đình em liền. Hai đứa cưới nhau rồi mới xây dựng sự nghiệp. Anh làm công ty nước ngoài, gái đẹp nhiều nên công việc ổn định được hai năm, thu nhập có dư là em nghỉ việc sinh ngay một thằng cu để trói chân anh thêm chặt. Mọi người không biết chứ anh bình thường chu đáo, ga lăng lắm. Ở nhà thì lúc nào cũng giúp vợ trông con, lắm khi còn vô bếp táy máy tập nấu ăn cho hai mẹ con một bữa. Việc nhà anh lúc nào cũng chia sẻ với em, em nấu ăn là anh rửa chén. Ai nhìn vô cũng ghen tị em có chồng tốt như anh đó chớ. Người nhìn cù lần vậy mà kết cấu não tốt hơn khối người chảy chuốt bề ngoài. Em đi chơi với công ty anh, mấy chị mấy em đồng nghiệp cứ luôn miệng anh Phong, anh Phong. Họ cứ luôn miệng nói em tốt số, có chồng ít chịu đi xã giao sau giờ làm, cứ chăm chăm về nhà với vợ con làm mấy chị em ghét phát hờn lên được. Nên em cứ phải giữ cho chặt, không cho ăn bận chải chuốt gì cả, nếu không cô nào đến đòi giành thì em biết làm sao.
Khi Mai nói, trên mặt cô luôn ngập tràn hạnh phúc và tự hào, có khi lại quay sang chồng nhìn anh âu yếm. Mọi người nghe cô kể thì chuyển từ đánh giá Phong rất thấp lại quay sang nhìn anh son tung bằng con mắt khác. Các cô trong bàn giờ lại nhìn bằng Mai bằng ánh mắt ghen tị, có cô còn quay sang bảo nhỏ chồng học hỏi Phong. Mai cứ khen chồng không dứt rồi bất ngờ kết:
– Nên ai nói gì thì nói, ai chọn sao thì chọn. Em thì chỉ thích người “tốt gỗ hơn tốt nước sơn” này thôi.
Nói rồi Mai kéo Phong đứng lên, xin phép mọi người ra về trước để hai vợ chồng còn đi hẹn hò riêng. Mọi người nhìn theo vợ chồng Mai thầm ngưỡng mộ. Còn Nam thì thất vọng vô cùng khi nghe cô nói về cuộc sống hôn nhân hạnh phúc, và những lời nhắn gửi ẩn ý của cô dành cho anh, anh chàng “đẹp mã” bên ngoài.
Trên xe Phong chở Mai về, cô vòng tay ôm anh thật chặt. Anh nhỏ giọng:
– Anh đã nói em nên đi một mình rồi mà, dẫn anh theo rồi em lại sượng, mất vui phải về sớm như này.
– Ai nói với anh là em không vui? Đi mà không có anh em mới không vui đó, chồng ngốc này!
Phong cười khẽ nắm lấy tay cô. Mai dựa vào lưng chồng mà thấy lòng mình ấm áp. Có nhiều người đàn ông trên thế gian muốn nắm lấy tay cô, nhưng để có thể nắm lấy tay cô trọn đời thì đó lại là một chuyện khác. Phong không chỉ nắm lấy tay cô bước đi, mà còn vô cùng nâng niu và cẩn thận chăm sóc. Người đàn ông như vậy, cô nhất định phải quý trọng và yêu thương.
Màn đối đáp thông minh của vợ đẹp khi bị dè bĩu lấy chồng xấu khiến nhiều người phải.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét