Đứng lên từ vấp ngã, Chelsea lại hồi sinh mạnh mẽ đến như vậy. Đương nhiên, có được thành quả như hôm nay, Antonio Conte phải cảm ơn cặp tiền vệ trung tâm Kante - Matic.
Theo đó, Kante và Matic sẽ cố gắng cắt bóng, áp sát, thậm chí là phạm lỗi với những cầu thủ then chốt của đối phương, chỉ với một mục tiêu duy nhất là giành lại trái bóng về tay đội nhà. Khi đoạt được bóng, họ không cần phải suy nghĩ nhiều, cứ đẩy ra hai biên, hoặc trả ngược về cho hậu vệ. Cách chơi đơn giản này là chìa khóa để The Blues tiệm cận đến ngôi đầu bảng Premier League chỉ sau vài vòng đấu ngắn ngủi.
Đương nhiên, ngoài bộ đôi này, cũng phải kể đến sự tỏa sáng ngoài dự kiến của những Diego Costa, Eden Hazard, người thừa Pedro... Tất cả họ đều đã chứng minh, tinh thần chiến đấu mới là thứ quan trọng nhất quyết định đến số phận của đội bóng chứ không hẳn là yếu tố con người.
Cũng khá khen cho Conte khi dám thay đổi, dũng cảm đưa mọi thứ trở về với sự đơn giản ban sơ. Và giờ thì chúng ta chỉ còn chờ xem, sự thực dụng của người Ý sẽ tồn tại được bao lâu trên đất Anh.
Nếu Chelsea có thể nâng cao chiếc cúp vô địch Premier League vào cuối mùa, chắc chắn trận thua đau đớn 0-3 trước Arsenal sẽ là bước ngoặt lớn. Sau trận đấu đó, chiến lược gia người Ý đã dũng cảm rũ bỏ sơ đồ 4-2-3-1 cũ kĩ từ thời của Jose Mourinho để chuyển hẳn sang sơ đồ 3-4-3. Theo Conte, đây mới là đội hình cân bằng nhất giữa phòng thủ và tấn công.
Có điều cho đến bây giờ người ta vẫn thắc mắc, tại sao Nemanja Matic và N'Golo Kante đều đá cặp với nhau trong cả hai sơ đồ. Tuy nhiên, với 4-2-3-1 thì cả hai cùng chìm nghỉm còn với 3-4-3, họ lại trở thành một tấm khiêng vững chắc, giúp The Blues đến thời điểm này đã trải qua 5 trận liên tiếp chưa hề thủng lưới một bàn nào.
Trên thực tế, nhiệm vụ của hai tiền vệ trung tâm ở hai sơ đồ đề cập ở trên là hoàn toàn khác nhau. Với 4-2-3-1, ngoài việc phải bao thầu trọn gói nhiệm vụ phòng ngự, cả Matic và Kante còn phải lo cả việc triển khai bóng. Nghĩa là, họ phải toan tính làm sao để vừa đánh chặn vừa điều bóng đến những khu vực hợp lí. Nghe thì có vẻ dễ, nhưng nó lại là cả một khối lượng công việc đồ sộ.
Ấy vậy cho nên, trước trận derby với Arsenal, ta thấy một Chelsea bế tắc, quẩn quanh, có ghi bàn thì cũng chỉ là những nỗ lực của một vài cá nhân ở tuyến trên. Hàng tiền vệ, nhất là tầm ảnh hưởng của Kante lẫn Matic gần như bằng con số 0. Đơn giản bởi cả hai không giỏi sáng tạo. Nếu Fabregas chơi thay Kante thì có vẻ ổn hơn, song cầu thủ người Tây Ban Nha lại không có phong độ tốt.
Ở chiều ngược lại, khi được chuyên môn hóa công việc đánh chặn trong đội hình 3-4-3 của Conte, cặp tiền vệ của đội chủ sân Stamford Bridge đã tỏa sáng rực rỡ. Khi đấy, công việc của hai cầu thủ này rất đơn giản: phá lối chơi của đối phương.
Có điều cho đến bây giờ người ta vẫn thắc mắc, tại sao Nemanja Matic và N'Golo Kante đều đá cặp với nhau trong cả hai sơ đồ. Tuy nhiên, với 4-2-3-1 thì cả hai cùng chìm nghỉm còn với 3-4-3, họ lại trở thành một tấm khiêng vững chắc, giúp The Blues đến thời điểm này đã trải qua 5 trận liên tiếp chưa hề thủng lưới một bàn nào.
Trên thực tế, nhiệm vụ của hai tiền vệ trung tâm ở hai sơ đồ đề cập ở trên là hoàn toàn khác nhau. Với 4-2-3-1, ngoài việc phải bao thầu trọn gói nhiệm vụ phòng ngự, cả Matic và Kante còn phải lo cả việc triển khai bóng. Nghĩa là, họ phải toan tính làm sao để vừa đánh chặn vừa điều bóng đến những khu vực hợp lí. Nghe thì có vẻ dễ, nhưng nó lại là cả một khối lượng công việc đồ sộ.
Ấy vậy cho nên, trước trận derby với Arsenal, ta thấy một Chelsea bế tắc, quẩn quanh, có ghi bàn thì cũng chỉ là những nỗ lực của một vài cá nhân ở tuyến trên. Hàng tiền vệ, nhất là tầm ảnh hưởng của Kante lẫn Matic gần như bằng con số 0. Đơn giản bởi cả hai không giỏi sáng tạo. Nếu Fabregas chơi thay Kante thì có vẻ ổn hơn, song cầu thủ người Tây Ban Nha lại không có phong độ tốt.
Ở chiều ngược lại, khi được chuyên môn hóa công việc đánh chặn trong đội hình 3-4-3 của Conte, cặp tiền vệ của đội chủ sân Stamford Bridge đã tỏa sáng rực rỡ. Khi đấy, công việc của hai cầu thủ này rất đơn giản: phá lối chơi của đối phương.
Theo đó, Kante và Matic sẽ cố gắng cắt bóng, áp sát, thậm chí là phạm lỗi với những cầu thủ then chốt của đối phương, chỉ với một mục tiêu duy nhất là giành lại trái bóng về tay đội nhà. Khi đoạt được bóng, họ không cần phải suy nghĩ nhiều, cứ đẩy ra hai biên, hoặc trả ngược về cho hậu vệ. Cách chơi đơn giản này là chìa khóa để The Blues tiệm cận đến ngôi đầu bảng Premier League chỉ sau vài vòng đấu ngắn ngủi.
Đương nhiên, ngoài bộ đôi này, cũng phải kể đến sự tỏa sáng ngoài dự kiến của những Diego Costa, Eden Hazard, người thừa Pedro... Tất cả họ đều đã chứng minh, tinh thần chiến đấu mới là thứ quan trọng nhất quyết định đến số phận của đội bóng chứ không hẳn là yếu tố con người.
Cũng khá khen cho Conte khi dám thay đổi, dũng cảm đưa mọi thứ trở về với sự đơn giản ban sơ. Và giờ thì chúng ta chỉ còn chờ xem, sự thực dụng của người Ý sẽ tồn tại được bao lâu trên đất Anh.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét